• GIA ĐÌNH

    Stt đầu năm mà mình muốn viết tặng mọi người là về chủ đề Gia Đình. Bởi gia đình là lớp học đầu tiên dạy ta những câu nói đầu đời, và dạy cho ta biết thế nào là yêu thương, che chở và bao dung và chỉ có nơi này mới có thể có đủ lòng tha thứ khi ta phạm phải những sai lầm, cũng là nơi duy nhất để ta trở về sau những vấp ngã. Đó là nơi tiếp cho ta sức mạnh và niềm tin để vững bước trên đường đời, là chỗ dựa vững chắc để ta có thể dựa vào khi yếu đuối.

    1. Con trẻ:
     
    - Khi còn trẻ, ta vô tư chẳng cần lo nghĩ, nhưng điều làm chúng mất hạnh phúc nhiều nhất ko phải do thiếu ăn, thiếu mặc, cũng chẳng phải điều kiện nông thôn hay thành thị. là các con đã không được chấp nhận hoàn toàn như vốn dĩ các con là như thế. Với điểm mạnh lẫn điểm yếu riêng biệt của mình.
     
    Trẻ con, là "sản phẩm" với gen của chúng cũng chứa ông bà, tổ tiên truyền lại, và với một mớ nhân duyên, nghiệp quả ... để đến với cuộc đời này. Lại còn "Nhân Chi Sơ, Tính Bản Thiện" nữa. 
     
    Nghĩa là, không đứa trẻ nào phải chịu trách nhiệm về năng lực, về... bản thân của chúng khi mới được sinh ra, và chỉ sống dựa vào bản năng, dựa vào sự chăm sóc, giáo dưỡng của người lớn.
     
    Nếu có trẻ nào đó dở, thì cứ đổ thừa ngược lại từ Ba Mẹ, ông bà, tổ tiên và Trời Đất. Bản thân chúng được sinh ra ở đâu, với hình hài và trí tuệ nào, chúng không có quyền chọn lựa được ... mà là ... chúng ta. Là Ba, là Mẹ, hoặc là cả hai.
     
    Gia Đình, phải là một khu vườn thần tiên của các con, điều đó sẽ xảy ra khi và chỉ khi các con được an toàn, được yêu thương, và được chấp nhận toàn bộ những gì năng lực các con đang có.
     
    - Ta không được phán xét, không được so sánh các con với bất kỳ ai, tôn trọng sự riêng biệt của của con, và tránh mọi kỳ vọng quá sai về thế mạnh, và sai thời điểm. Cho đến khi nào các con từ 25 tuổi trở đi, ta có thể đổ là tại chúng.
     
    Ví dụ:
    - Muốn giàu hả? Con tự làm đi.
    - Muốn giỏi hả? Con tự học tập và rèn luyện thêm đi.
    - Muốn đi chơi nhiều hả? Vui lòng tự xài bằng tiền mình kiếm được ok!
     
    2. Người chồng, người cha:
     
    - Trước khi đến với vị trí này, họ phải học tập, rèn luyện cật lực. Họ bị so sánh, phán xét, đánh giá liên tục. Họ làm gì có cái gọi là thanh xuân như các cô gái?!
     
    Ai sẽ yêu và lấy một chàng trai thiếu trách nhiệm, tư duy nghèo và lười biếng? Ai chấp nhận gả con gái cho họ? Và lỡ khi chọn họ mà nhận ra sai người thì phụ nữ có rời đi không? Có. Rất rõ ràng.
     
    Bởi thế, ông bà khuyên con gái:
     
     
    - Nghèo là nghèo ý chí, nghèo nghị lực, nghèo tri thức, nghèo các mối quan hệ chất lượng, ... người đàn ông mà không có chí tiến thủ, chỉ biết dựa dẫm gia đình .... thì làm sao có thể làm trụ cột gia đình đây !
     
    - Ngược lại: họ luôn phấn đấu để làm thầy, để hơn vợ 1 cái đầu, làm người yêu ngọt ngào chung thủy, làm người bạn tốt chia sẻ mọi buồn vui, làm cộng sự trong rất nhiều "dự án" chung của gia đình, làm tài xế ko nhận lương, thợ chụp hình siêu cấp, làm bank dồi dào và hào phóng, bác bảo vệ, làm osin, thùng rác cho vợ xả và thậm chí là cái thớt phòng khi vợ giận con cá nào đó mà chém thớt đỡ... ghiền.
     
    - Với các con, mọi người kể thử mà xem họ phải làm bao nhiêu thứ nữa?!
    - Với cha mẹ già, họ cũng phải làm tròn chữ Hiếu và bị phán xét rất nhiều.
     
    Làm Đàn Ông trong cái xã hội này, nó thật sự rất trách nhiệm. Nhưng vì họ không thể kể lể như phụ nữ, ko tính toán chi li với gia đình, nên rất ít người còn nhớ và để ý họ đã phải gánh bao nhiêu sức ép và nỗ lực đến thế nào để đạt được sự công nhận.
     
    Bên trong họ đều là một đứa trẻ nào đó, nên cái đầu tiên họ cần chính là Được Người Thương Chấp Nhận. Ngày nhỏ bị Ba Mẹ so sánh với con nhà người ta, trưởng thành rồi bị vợ so sánh với chồng nhà người ta, già một chút con cái nó sẽ soi với...Ba của bạn bè chúng. Tội hem?.
     
    Cái thứ hai quan trọng hơn, giúp họ luôn giữ gìn động lực tự thân, giúp họ xông pha, vượt qua bao nhiêu áp lực và khó khăn chính là Sự Tôn Trọng. Đàn ông chỉ cần được gia đình mình tôn trọng và chấp nhận, thì cái gì họ cũng làm và làm được. Từ việc lên núi đao, xuống biển lửa cho đến ngọt ngào như một viên kẹo, ấm áp như một cái lò sưởi, họ đều làm được.
     
    3. Phụ nữ trong gia đình:
     
    - Không sai được đâu. Gia đình với phụ nữ ko chỉ là một vương quốc, nó chính là cả thế giới mà họ có. Gia đình ổn, họ ổn. Gia đình ko hạnh phúc, họ lao đao....
     
    Cái thiệt thòi dễ thấy nhất của một một người phụ nữ đã lập gia đình chính là không còn được chiều chuộng như ngày thơ bé, như thời xuân sắc! Đừng kỳ vọng kiểu "mãi an yên và hạnh phúc nhé cô gái", vì cuộc sống sẽ đủ làm họ thất vọng khi lập gia đình với bao lo toan. Đời làm gì có cái gọi là mãi mãi?!
     
    - Có được ở gần Ba Mẹ nữa đâu nên mỗi lần về Ngoại là tranh thủ nhõng nhẽo bù.
     
    - Chàng trai mà họ yêu khi xưa như mình nói là đang sắp mặt với cuộc sống, làm sao "rảnh và tập trung" mà chiều chuộng họ "giống ngày xưa" được nữa?!
     
    - Con trẻ thì đeo mẹ từ lúc thức dậy gặp cho đến lúc đi ngủ, tình cảm đó chưa có chiều ngược lại. Thi thoảng con cũng thể hiện tình cảm với mẹ, nhưng ko thể bù đắp nổi phần bị vơi đi.
     
    - Một số chị em còn thiệt thòi hơn, vì phải "buông rèm nhiếp chính", thậm chí phải thay chồng cai trị vương quốc. Quyền uy mang lại sự phục tùng, nhưng cái làm phụ nữ hạnh phúc lại là được yêu thương và chiều chuộng.
     
    => Khi bạn làm phụ nữ, nếu được hãy chọn "quyền lực mềm". Là sự ảnh hưởng mà ko cần phải áp chế ai. Bạn sẽ được cả hai, chiều chuộng và trân trọng.
     
    => Bạn là trái tim của gia đình, nếu ko thật sự cần thiết thì đừng giành làm khối óc. Hãy giúp người đàn ông của mình xây nhà, và yêu cầu họ giúp mình xây tổ ấm!
     
    Các chàng trai à: hãy luôn là sự an tâm về tình cảm lẫn tài chính, là yêu thương và hãy luôn trân trọng những gì mình đang có!.
     
    Ai chưa có thì hãy tự mình tạo ra điều đó.
     
     
    -----
    Lê Minh Mẫn

     

    Ngày đăng: 17-01-2024 242 lượt xem