• BAO NHIÊU CÁI "No" THÌ ĐỦ? ỨNG XỬ TRONG DOANH NGHIỆP

    Trong công việc, cuộc sống hằng ngày, không ít lần chúng ta "vô ý" làm cụt hứng nhau. Khi doanh nghiệp bạn còn nhỏ. Bạn trả lời No. Khi doanh nghiệp bạn lớn hơn. Bạn sẽ trả lời là YES, và kèm BUT!

    Một lần nọ, cách đây chừng 5 năm, lúc đó tôi đang là TPKD của một công ty TM-DV... Thời điểm đó, có một nghị định của chính phủ về việc quy định nhập khẩu đối với dòng sản phẩm mà chúng tôi đang kinh doanh. Nội dung nghị định 20 đó đại khái nói rằng sẽ cấm nhập khẩu đối với thiết bị đã qua sử dụng, là sản phẩm kinh doanh chính của công ty chúng tôi!

    Cả công ty hoang mang, các công ty đối thủ cũng nháo nhào lên, mạnh ai nấy lo nhập hàng, nhập được càng nhiều hàng càng tốt! Có công ty vay mượn, cầm cố tài sản để gom hàng.

    Một thời gian ngắn sau đó, do công ty mối quan hệ tốt với các cơ quan. Nên sớm biết là nghị định ấy sẽ bị dời lại vô thời hạn vì không khả thi. Nên dù bề ngoài, công ty tôi cũng lăng xăng. Nhưng bên trong, lại bình chân như vại, âm thầm cùng các trưởng phòng chuẩn bị cho đợt sales off lớn nhất năm (nghị định bị dời lại, cả đống công ty bị ôm hàng và nợ nần)...

    Ngày đó, khi tôi và sếp đang họp bàn chương trình, có một cậu nhân viên chạy hớt hơ, hớt hải vô báo cáo:

    - Chị ơi, cái nghị định 20 bị dời lại rồi, đây nè, bài báo viết về nó nè!.. Bla...bla...

    Tôi định buột miệng nói: Ôi zời, tụi anh biết lâu rồi!

    Thì Sếp tôi, vẻ mặt cũng ngạc nhiên y chang hắn! Sếp nói: Ủa, vậy hả em, vậy là kỳ này công ty mình không sao hả em! Ôi, tốt quá. Em cứ để tài liệu ở đây, chút chị xem nhé! Cám ơn em nhiều lắm...

    Cậu nhân viên kinh doanh mặt hí ha, hí hửng đi ra ngoài như vừa lập được công lao gì to tát lắm! Mặt cứ kênh lên....

    Chờ cậu ấy ra khỏi phòng, chị Sếp quay sang nói tôi: Chị mà xử lý không kịp là em đã TẠT NƯỚC vô mặt nó rồi! Em làm nó cụt hứng, bữa sau nó còn muốn báo cáo gì nữa cho em!?

    Tôi ớ người và thầm phục sát đất cách xử lý quá khéo của chị!

    Về sau, tôi nhận ra, mỗi câu "chê" không đúng cách, "chê" trực tiếp là một mũi kim. Nó đâm thủng một lỗ rất nhỏ thôi, trong bầu nhiệt huyết của anh em nhân viên! Và ngày ngày, nhiệt huyết của em nhân viên đó, theo chính cái lỗ rất nhỏ đó, chảy rỉ ra ngoài. Đến khi nhiệt huyết đã sạch trơn, tôi cũng mất đi em ấy!
    ---
    Trong công việc, cuộc sống hằng ngày, không ít lần chúng ta "vô ý" làm cụt hứng nhau.

    - Sếp làm tiêu tan nhuệ khí, nhiệt huyết của nhân viên vì những câu nói rất vu vơ, không cố ý (vì không cố ý, nên cũng không nhớ mình đã nói gì!), nhưng bỗng một dạo, thấy cậu nhân viên đó cứ lầm lầm, lì lì..... thấy hơi bất thường, hỏi thăm thì có khi...Òa lên, có khi lảng tránh câu hỏi....

    ---

    Như câu chuyện sau: Trong một lần đi tiếp khách hàng với nhân viên kinh doanh, để thoái thác việc phải uống nhiều bia rượu. Cô giám đốc ngành hàng nói với đối tác:

    - Dạ hôm nay em hơi mệt, để "thằng lính em" uống với anh nhé!

    Một câu nói rất vu vơ, cô ta nói xong cũng chả nhớ để làm gì. Nhưng "thằng lính em" thì nó không mấy thích cách xưng hô này (theo nó là thiếu tôn trọng) Và nó.... nhớ mãi!....

    Và do yếu tố phe phái, lời ra, tiếng vào. Gần như có hẳn 1 cuộc chiến chống đối với Sếp ngành hàng này....

    Kết quả là sản phẩm đó cũng chẳng đi được đến cái mục tiêu mong muốn của Ban Tổng Giám Đốc vì vấn nạn chống đối nội bộ. Mà xuất phát điểm đôi khi chỉ là một câu nói vu vơ!

    ---

    - Với đối tác, những câu NO....NO....NO.... vài ba lần, đối tác dãn ra xa. Có thể bạn có lý do của bạn, có thể bạn tính toán ra rằng sẽ thất bại với thương vụ này! Khi doanh nghiệp bạn còn nhỏ. Bạn trả lời NO. Khi doanh nghiệp bạn lớn hơn. Bạn sẽ trả lời là YES, và kèm BUT!

    ---

    Emanvn | Tri San

     

    Ngày đăng: 22-11-2017 735 lượt xem